Thông tin truyện: Ký ức độc quyền
Tóm tắt truyện:
Ký ức độc quyền
Tác giả: Mộc Phù Sinh
Dịch giả: Nguyễn Thu Phương
Ngày xuất bản: 28-05-201
Giá bìa: 126.000 ₫
Công ty phát hành: Đinh Tị
Nhà xuất bản: NXB Thời Đại
Giới thiệu
Tiết Đồng là một cô nữ sinh ngây thơ, trong sáng, có hoàn cảnh đặc biệt, mẹ là công an quản lý trại giam, bố là tài xế taxi, trong một lần làm việc nghĩa đã qua đời. Từ đó, cô sống khép kín hơn, bản thân cô và mẹ cũng không thân mật tình cảm như bao người khác, cô luôn thấy mình thiếu thốn tình cảm từ những người thân yêu.
Trong kỳ thi cuối kỳ năm hai của trường Đại học X, Tiết Đồng bị “oan” khi đưa tờ phao cho người bạn học cùng, và đó cũng là lần đầu tiên Tiết Đồng gặp Mộ Thừa Hòa.
Mộ Thừa Hòa cũng có một tuổi thơ đặc biệt, bố tự sát vì stress, mẹ thahoạt động chính trị, hầu như không có thời gian dành cho anh.
Mộ Thừa Hòa và Tiết Đồng là thầy trò, họ tuy là hai cá thể riêng biệt, nhưng ẩn sâu ở nơi nào đó, họ vẫn có những mối tương đồng vô cùng khăng khít.
Vì thế mà từ hận, thù, ghét, Tiết Đồng đã yêu Mộ Thừa Hòa, thầy giáo của mình. Nhưng cô không dám nói ra vì sợ thành kiến.
Cuộc sống thời sinh viên cứ thế qua đi, tình yêu nảy nở vẫn nhen nhóm trong tim, nhưng chẳng ai nói với ai, chỉ lặng lẽ ở bên nhau, giúp đỡ nhau, an ủi nhau.
Thế rồi… họ nhận ra tình yêu đôi khi không thể im lặng, không thể giữ mãi cho riêng mình…
Một nụ hôn dịu dàng, nhẹ nhàng giữa vùng đất biển bao la, trong đêm sóng vỗ rì rào đã khơi nguồn cho tình yêu ngọt ngào giữa hai người.
Thầy – trò thì có sao đâu? Miễn là họ cần nhau.
Chương 1: Hi Ly tiên sinh và A Đồng Mộc tiểu thư
1
Hôm nay thi hai môn, sáng Khái luận tư tưởng Mao Trạch Đông Pháp luật đại cương.
Trước đó, tôi đã vất vả, cực nhọc đi xin chỉ giáo đáp án của toàn bộ câu hỏi ôn tập, chép lại một lần, rồi mang đi photo thu nhỏ, thu nhỏ xong mang về phòng dùng kéo cắt thành những đoạn có hình dạng giống như miếng đậu phụ khô, sau đó lại mang đi in. Đi đi về về, tất bật một ngày, rõ ràng là chăm chỉ hơn nhiều so với những kẻ có chuyện mới ôm chân Phật[1], sáng mai thi thì nửa đêm mới bò ra học thuộc lòng.
[1] Tương ứng với câu “Nước đến chân mới nhảy”.
Lúc nhận đề thi, nhìn thấy những câu hỏi đó, tôi chợt mừng đến muốn khóc, đúng là không uổng công, mà hôm qua trong lúc chép đáp án, tôi cũng đã nhớ qua nội dung của một số kiến thức đó.
Tôi phấn chấn hẳn lên, vừa định cất mảnh giấy ấy đi thì chợt cảm thấy có một ánh mắt vô cùng nóng bỏng kèm theo chút nịnh nọt đang chiếu thẳng vào người mình.
“Tiết Đồng, cho tôi mượn dùng nhé!” Chung Cường, người ngồi gần tôi, cách nhau lối đi ở giữa, nhỏ nhẹ nài nỉ: “Cứu một mạng người còn hơn xây một tòa tháp bảy tầng đấy.”
Tôi nhìn cậu ta, rồi lại nhìn cái thứ đang cầm trong tay, khẽ cắn răng đưa qua: “Nhớ trả tôi đấy.”
Hai mươi phút sau khi phát đề, cô La - giám thị coi thi cầm tờ đề môn Khái luận tư tưởng Mao Trạch Đông lên, bắt đầu trầm tư, một lát sau ánh mắt cô trở nên mơ hồ, như có như không, và cuối cùng cô ấy bắt đầu bay vào cõi thần tiên, phiêu du cùng mộng tưởng, thế là cả phòng thi cũng bước vào thời kỳ hoàng kim quay bài. Gan của mọi người dần to lên, các kiểu bản lĩnh siêu cường đều lộ rõ.
Bạch Lâm ngồi sau lưng tôi sáng sớm nay đã chạy vào phòng thi, dùng bút chì chép đáp án lên mặt bàn, giờ đây cũng đang vùi đầu cặm cụi múa bút thành văn. Chung Cường len lén nhìn cô La trên bục giảng sau đó mới thò tay vào túi lục lục tìm tìm, mãi sau mới rút ra được hai mảnh giấy nhỏ cứu mạng.
Tôi không thèm nhìn dáng vẻ lóng ngóng, vụng về của cậu ta nữa, cắn cắn đầu bút, nhíu mày, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đến những tinh hoa có trong tư tưởng của Mao Chủ tịch vĩ đại.
Một lát sau, tôi nghe thấy Chung Cường ho liên tục không ngừng, vừa ngẩng lên đã thấy cậu ta đang nháy mắt lia lịa với tôi. Tôi cúi đầu nhìn xuống theo ánh mắt cậu ta - tờ giấy tôi cho cậu ta mượn để cứu mạng đã bị gió thổi bay xuống chân bàn tôi đang ngồi, trịnh trọng nằm ngay trên lối đi thoáng đãng.
Một tờ giấy in chi chít những chữ lít nha lít nhít, nhỏ hơn cả con kiến, để cho thuận tiện, tôi đã in hết đáp án hai môn thi trong ngày hôm nay lên một tờ giấy, mặt trước là “Khái luận Mao”, mặt sau là “Pháp luật”, tờ giấy ấy chỉ bằng một phần hai đĩa CD.
Giờ tôi nhìn tờ giấy đó mà có chút đau lòng. Tôi ngẩng lên, liếc xéo Chung Cường một cái, cái tên này chỉ mỗi việc chép lại đáp án mà cũng không xong, còn làm rơi xuống đất. Tôi tức giận khom lưng đưa chân định khều nó lên, nhưng lần đầu tiên khều không được, lần thứ hai đang cố khom lưng thấp hơn nữa thì một bàn chân đã giẫm lên nó.
Tôi đau lòng, luyến tiếc kéo một góc của tờ giấy, hạ thấp giọng nói: “Này bạn, giẫm lên đồ của tôi rồi kìa.” Người này thật không biết điều, nộp bài thì nộp đi, muốn đi thì đi nhanh lên, suýt chút nữa làm hỏng việc của tôi rồi.
Thế nhưng, cái chân đó vẫn không nhấc ra.
Tôi lại nói: “Bạn à!” Nói xong, tôi định ngẩng đầu nhìn đối phương, nhưng tiếc là góc nhìn quá lớn, cái cổ chỉ ngẩng lên được một nửa, nên mới nhìn được đến đầu gối.
Nếu không phải vì cô giáo còn ngồi trên bục giảng thì như thường ngày, tôi dám đảm bảo mình sẽ cắn cho người này một miếng.
Chung Cường ở bên kia lại ho khù khụ, còn dữ dội hơn trước.
“Này!” Tôi bực mình.
Người này không phải chỉ vì có đôi chân dài mà cứ giẫm mãi lên đồ của tôi không chịu đi đấy chứ?
Bạch Lâm cũng bắt đầu ho.
Lúc này tôi thấy có chút khó hiểu, ở trường đâu có dịch cúm mà sao hết người này đến người kia cứ ho thành chuỗi như vậy, cố tình để cô La phát hiện ra tôi hay sao?
Đúng lúc này, đối phương cũng nhấc chân lên, nhờ vậy tôi mới có thể lấy được đồ của mình, đang định thở phào một cái, không ngờ chủ nhân của đôi chân ấy lại khom lưng, ngồi xổm xuống.
Ngay lập tức, gương mặt của một chàng trai trẻ từ từ lọt vào tầm mắt tôi.
Chương mới nhất của truyện Ký ức độc quyền
- Ký ức độc quyền / Chương 72
- Ký ức độc quyền / Chương 71
- Ký ức độc quyền / Chương 70
- Ký ức độc quyền / Chương 69
- Ký ức độc quyền / Chương 68
- Ký ức độc quyền / Chương 67
- Ký ức độc quyền / Chương 66
- Ký ức độc quyền / Chương 65
- Ký ức độc quyền / Chương 64
- Ký ức độc quyền / Chương 63
- Ký ức độc quyền / Chương 62
- Ký ức độc quyền / Chương 61
- Ký ức độc quyền / Chương 60
- Ký ức độc quyền / Chương 59
- Ký ức độc quyền / Chương 58
- Ký ức độc quyền / Chương 57
- Ký ức độc quyền / Chương 56
- Ký ức độc quyền / Chương 55
- Ký ức độc quyền / Chương 54
- Ký ức độc quyền / Chương 53
- Ký ức độc quyền / Chương 52
- Ký ức độc quyền / Chương 51
- Ký ức độc quyền / Chương 50
- Ký ức độc quyền / Chương 49
- Ký ức độc quyền / Chương 48
- Ký ức độc quyền / Chương 47
- Ký ức độc quyền / Chương 46
- Ký ức độc quyền / Chương 45
- Ký ức độc quyền / Chương 44
- Ký ức độc quyền / Chương 43
- Ký ức độc quyền / Chương 42
- Ký ức độc quyền / Chương 41
- Ký ức độc quyền / Chương 40
- Ký ức độc quyền / Chương 39
- Ký ức độc quyền / Chương 38
- Ký ức độc quyền / Chương 37
- Ký ức độc quyền / Chương 36
- Ký ức độc quyền / Chương 35
- Ký ức độc quyền / Chương 34
- Ký ức độc quyền / Chương 33
- Ký ức độc quyền / Chương 32
- Ký ức độc quyền / Chương 31
- Ký ức độc quyền / Chương 30
- Ký ức độc quyền / Chương 29
- Ký ức độc quyền / Chương 28
- Ký ức độc quyền / Chương 27
- Ký ức độc quyền / Chương 26
- Ký ức độc quyền / Chương 25
- Ký ức độc quyền / Chương 24
- Ký ức độc quyền / Chương 23
- Ký ức độc quyền / Chương 22
- Ký ức độc quyền / Chương 21
- Ký ức độc quyền / Chương 20
- Ký ức độc quyền / Chương 19
- Ký ức độc quyền / Chương 18
- Ký ức độc quyền / Chương 17
- Ký ức độc quyền / Chương 16
- Ký ức độc quyền / Chương 15
- Ký ức độc quyền / Chương 14
- Ký ức độc quyền / Chương 13
- Ký ức độc quyền / Chương 12
- Ký ức độc quyền / Chương 11
- Ký ức độc quyền / Chương 10
- Ký ức độc quyền / Chương 9
- Ký ức độc quyền / Chương 8
- Ký ức độc quyền / Chương 7
- Ký ức độc quyền / Chương 6
- Ký ức độc quyền / Chương 5
- Ký ức độc quyền / Chương 4
- Ký ức độc quyền / Chương 3
- Ký ức độc quyền / Chương 2
- Ký ức độc quyền / Chương 1






